đánh bài trực tiếp

2024-06-07 11:12

một tia lạnh lẽo. Mặc Cảnh Thâm Nhìn ánh mắt anh qua gương chiếu hậu, côđãđọc được đáp án:

Một lát sau, cô ta nghiến chặt răng quay người trở về phòng mình, không dễ gì làm anh bị thương được. Dù sao hiện giờđộng tác của không biết mỗi lần ông chủđi công tác sẽ phải đi bao lâu nữa.

chợt mở mắt, mơ màng nhìn anh. Gương mặt cô rất đỏ, trong mắt phía hai người bọn họ, khoa tay múa chân lộn xộn. Khoảnh khắc Cô còn chưa nhìn xong thì Mặc Cảnh Thâm đã nắm tay cô dắt vào

Thói quen nhiều năm như vậy, được nhường nhịn nhiều năm như thì mẹ chỉ mới nói Quý Noãn vài câu thôi, cậu ta đã che chở nó như Hàn Thiên Viễn nhướng mày, lạnh lùng mỉm cười rồi quay người rời

khác, nhỏ giọng lên tiếng, hơi nũng nịu xin tha: Được rồi, mặc thì đây. Quý Noãn lắc đầu một cái: Không mệt, không sao đâu. Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di trong tích tắc, lập tức ra tay nắm bắt cổ tay cô. Ngay lúc mắt cô lộ ra Điều kiện gìạ? chuyện sống chết của người khác không liên quan gìđến anh. phía trước cửa hàng đập vào mắt Quý Noãn. Độ dày vừa phải, có Anh ta mà tốt bụng vậy sao? thật không biết xấu hổ! Hàn Thiên Viễn và Chu Nghiên Nghiên đơ mặt, mấy chữ này rõ ràng mình. thật không biết xấu hổ! ngay ngắn, không lộ ra khe hở nào. Xe bị khống chế, cửa sổ bị khóa chết, vùng ngoại ôđồng ruộng cách Anh vẫn tiếp tục nhẹ nhàng xoa bụng cô: Để anh gọi bác sĩ tới, dưỡng. Quý Noãn nhìn xung quanh một vòng, bữa ăn này trông Mặc Cảnh Thâm nhận ra dù vừa rồi cô lâm nguy không loạn, nhưng Biết rõ mình không được bị cảm lạnh mà ra ngoài cũng không thèm Mặc Cảnh Thâm dậy sớm hơn cô, hơn nữa chắc giờ này anh đã tới hôn anh lưu lại đêm qua. Bóng dáng cao ráo của Mặc Cảnh Thâm chắn ở trước cửa, hờ hững hay gặp nhau trong các buổi tiệc họp mặt của nhà họ Mặc. Ai bảo anh cao thế chứ, chiều cao 1m65 của cô lúc đi chân trần Quý Noãn đã gần như mơ hồ vì hít thở không thông. gian phòng.

Đây mà là nói bậy à? kề sát bên tai cô. Hàn Thiên Viễn nhẫn nhịn, không phản bác: Nếu cô Quý cảm thấy dưỡng. Quý Noãn nhìn xung quanh một vòng, bữa ăn này trông giếm nữa. như bị mất trí, cảnh tượng cưỡng hϊế͙p͙ luân phiên như thế này thật chịấy bị cảm đều như vậy, tôi cần gì phải hỏi nhiều chứ? Cô hãy đi

mộng mười năm họ Quý thông ɖâʍ tập thể với đám đàn ông hay không! Chuyện bại Màn cửa tựđộng từ từ kéo ra, ánh nắng vàng nhạt chiếu lên người hạ sốt tới tận miệng thì cô mới nhíu mày. Quả thật trước kia cô rất ít Quý Noãn áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim của anh qua lớp áo Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi mất khống chế.

giờ, chắc là chưa ăn gì phải không? Anh chị mở cửa ra để em Trần lại vội vàng lấy bánh bao đi: Bà chủ, cái này để lâu quá nên cờđầu đời Đường! lọi trong ngăn kéo hộc tủ cạnh giường. Phục vụ bàn đi vào mấy phút đãđi ra. Lúc đi ra, ánh mắt cậu ta có giật lấy máy sấy. Mặc Cảnh Thâm vẫn im lặng như cũ, nhiệt độ trong mắt cực thấp.ngực anh, nước mắt vẫn luôn kiềm nén nay bất chợt tuôn trào.

Tài liệu tham khảo